Thương hiệu xe hơi Anh Quốc Jaguar luôn gây ấn tượng với mọi người về xe hơi, vào những năm 1950 sau Thế chiến thứ hai, Jaguar là ông vua giành nhiều chức vô địch Le Mans và có một lịch sử đua xe huy hoàng.
Chiếc xe đua D-Type được phát triển và sản xuất trong thời kỳ này có thể được coi là vũ khí được Jaguar chế tạo đặc biệt để thống trị giải đua Le Mans, giúp các đội khác nhau giành chức vô địch Le Mans vào các năm 1955, 1956 và 1957. Một chiếc D-Type hiếm có sơn xe màu đỏ lửa và lồng bên trong màu đỏ sẽ được bán đấu giá tại Mỹ, ước tính khoảng 5,75 triệu – 7,5 triệu USD (44 triệu – 58 triệu Đài tệ; 160 triệu – 210 triệu Đài tệ).
Nhìn lại lịch sử của chiếc D-Type này, tay đua người Anh Peter Blond đã mua lại chiếc xe từ Bernie Ecclestone, cựu tay đua F1 (Công thức 1) vào năm 1955, với giá 3.500 bảng Anh để bắt đầu hành trình trên đường đua. Hiện chiếc xe này đã được công bố trong một cuộc đấu giá, và hãy xem liệu nó có thể được bán với giá cao vào đầu năm 2021 hay không.
Đầu những năm 1950, Jaguar bắt đầu bước vào thế giới đua xe, C-Type, một chiếc xe đua được phát triển dựa trên mẫu xe thể thao XK 120, đã giành được hai chức vô địch Le Mans vào năm 1951 và 1953. D-Type trong cuộc đấu giá này là loại kế thừa của C-Type. Nhìn từ phía trước, chiếc xe này trông giống như một khuôn mặt với nụ cười dễ thương, nhưng bên trong là một cỗ máy đua hiệu suất cao được trang bị công nghệ tiên tiến.
Điểm sáng tạo nhất của chiếc xe này là một trong những chiếc xe đua đầu tiên cabin của người lái giống như một chiếc bồn tắm nằm trong đó. Thùng xe được làm bằng hợp kim nhôm không chỉ nâng cao độ chắc chắn mà còn giữ được độ nhẹ. Hệ thống phanh đĩa bốn bánh được đưa vào ngành công nghiệp xe đua vào những năm 1950 cũng là trang bị tiêu chuẩn của D-Type.
Để cải thiện hiệu quả khí động học, thiết kế thân xe của D-Type tuân theo kiểu dáng thân xe thấp của C-Type. Một cánh cố định thẳng đứng thường thấy ở máy bay được lắp thêm phía sau ghế lái để tăng độ ổn định của ô tô trong quá trình lái xe đường dài và tốc độ cao.
Về động cơ, D-Type được trang bị động cơ 6 xi-lanh thẳng hàng 3,4 lít lấy từ dòng XK, hộp số bốn cấp, công suất cực đại khoảng 250 mã lực. Nắp dầu khô được sử dụng bên trong động cơ để hạ thấp trọng tâm của xe nhất có thể, giúp xe dễ dàng xử lý hơn. Với thiết kế kháng gió thấp của xe, D-Type chạy gần 170 dặm một giờ (hơn 270 km) tại Le Mans. Vận tốc này vào thời điểm đó là rất kinh khủng.
Trong giai đoạn 1954-1957, Jaguar đã sản xuất tổng cộng 17 chiếc D-Type cho các tổ chức để cạnh tranh và 54 phiên bản mũi ngắn cho các đội tư nhân mua. Một lần chụp lần này là một trong những lần sau. Chiếc xe này được sản xuất vào năm 1955. Thân xe màu đỏ và lồng bên trong màu đỏ cực kỳ hiếm, theo giới thạo tin thì chỉ có hai hoặc ba chiếc.
Có thông tin cho rằng phối màu đỏ rực này do Jaeger thiết kế nhằm thu hút sự mua sắm của các đội bóng tư nhân Ý. Nhắc đến xe thể thao Ý, tôi tin rằng ai cũng nghĩ ngay đến chiếc Ferrari màu đỏ rực lửa. Không dễ để thuyết phục đội Ý từ bỏ Ferrari bản địa và chuyển sang Jaguar của Anh.
Sau khi chiếc D-Type màu đỏ rực này đến với một nhà phân phối ở Manchester, quả thực đã có rất ít sự quan tâm. Bernie Ecclestone, khi đó mới ngoài 20 tuổi và là một nhà môi giới xe hơi, đã mang chiếc xe đến London và bán cho tay đua nghiệp dư Peter Blond với giá 3.500 bảng Anh.
Sau đó, chiếc xe đã qua nhiều lần đổi chủ và Peter Grant, người quản lý quá cố của ban nhạc rock người Anh Led Zeppelin, cũng là một trong những chủ nhân. Chiếc xe đã từng được thay màu xanh nhưng nay đã được đổi lại màu đỏ nguyên bản, động cơ, đầu xi-lanh và cả thân xe vẫn là nguyên bản.
Trên thực tế, D-Type đã có mặt trên thị trường đấu giá trong những năm gần đây. Ví dụ, vào năm 2016, chiếc D-Type màu xanh lam, giành chức vô địch Le Mans 1956 cho đội bóng tư nhân người Scotland, Ecurie Ecosse, đã được bán với giá 21,78 triệu đô la Mỹ (169 triệu đô la Hồng Kông; 680 triệu Đài tệ).
Để cung cấp cho bạn một số thông tin bổ sung, chiếc D-Type này đã được bán đấu giá tại cuộc đấu giá ô tô của Gooding & Co. ở Hoa Kỳ vào năm 2018 với mức giá ước tính từ 10 triệu đến 12 triệu đô la Mỹ, nhưng cuối cùng nó đã không được bán. Lần này nhà đấu giá được đổi thành Sotheby’s và định giá được hạ xuống còn 5,75 triệu-7,5 triệu đô la Mỹ. Liệu nó có thể thành công trong việc tìm chủ nhân mới cho chiếc xe này? Chúng ta sẽ chờ xem.
Phạm Phương Thảo
(dịch và tổng hợp)