Năm 1882, khi mới bắt đầu sự nghiệp hội họa, Van Gogh gặp Sien, một cô gái điếm lớn hơn ông 3 tuổi, đã có một con gái 5 tuổi và đang mang bầu một bé gái. Cha của hai đứa trẻ đã ruồng rẫy cô và các con. Thực ra, tên thật của Sien là Mary Christine Clasina Hoornik và cô già hơn nhiều so với tuổi thực do cuộc sống quá vất vả. Mẹ của Sien cũng là một gái điếm, còn cô thì nghiện rượu, phải bán thân để mưu sinh. Trong một số bức tranh Van Gogh vẽ Sien, có thể thấy cô lão hóa sớm với bộ ngực chảy xệ, sắc diện buồn bã, đáng thương.
Từ quan hệ bạn bè và là người mẫu tranh, cuối cùng Van Gogh quyết định cưới cô gái điếm bất chấp sự phản đối của cha mẹ ông. Với một nhiệt tình kỳ lạ, danh họa rất quan tâm chăm sóc vợ và hai con gái không cùng máu mủ. Ông dọn dẹp nhà cửa, mua thực phẩm hàng ngày và rất để tâm chăm nom cô bé 5 tuổi, thường xuyên vẽ chân dung Sien những mong cảm hóa cuộc đời cô.
Sorrow (Nỗi buồn), một bức tranh Van Gogh vẽ Sien
Tháng 6/1882, Van Gogh phải nhập viện vì sốt cao và một phần là vì mắc bệnh lậu. Mặc dù ông chỉ nói với em trai, Theo, rằng nó chỉ là một “chứng hoa liễu nhẹ” nhưng rốt cục người ta phải đặt ống thông tiểu cho ông. Thời điểm này, Sien cũng sinh con và gánh nặng kinh tế gia đình của Van Gogh may nhờ có em trai ông viện trợ mới đỡ được phần nào.
Sau đó, Van Gogh cùng Sien chuyển tới một căn hộ lớn hơn. Danh họa vừa phải làm việc cật lực vừa đối phó với trách nhiệm gia đình trong khi người vợ từng là gái điếm vẫn chứng nào tật ấy, uống rượu, hút thuốc và bỏ bê các con. Mặt khác, gia đình của Sien muốn cô quay trở lại con đường cũ, thậm chí trở thành một ma cô dắt gái và họ tìm mọi cách để chia rẽ Van Gogh và Sien. Van Gogh đã vô cùng chán nản, đúng lúc ấy, em trai ông tới thăm và giải thích cho anh trai hiểu về hành động nhân đạo nhưng làm ơn mắc oán của mình.
Sau một chuyến đi tìm cảm hứng vẽ ngoại cảnh trở về, Van Gogh bất lực khi thấy vợ đã quay trở lại công việc của một gái điếm và tới năm 1904, Sien chết do tự vẫn.
Sorrow (Nỗi buồn), một bức tranh Van Gogh vẽ Sien.
Nguồn : Sưu tầm